-->

Rated 4.3/5 based on 9 votes

Nghi thức mổ bụng tự sát Seppuku của Samurai Nhật Bản

 

Nghi thức mổ bụng tự sát Seppuku 

của Samurai Nhật Bản

 

 

Seppuku là một hình thức nghi lễ tự sát của người Nhật bằng cách mổ bụng. Ban đầu nó được dành cho các samurai trong danh dự của họ nhưng cũng được những người Nhật Bản khác thực hành trong thời kỳ Chiêu Hòa (đặc biệt là các sĩ quan gần cuối Thế chiến II) để khôi phục danh dự cho bản thân hoặc cho gia đình của họ. Là một tập tục của samurai, seppuku được các samurai tự nguyện sử dụng để chết trong danh dự chứ không phải rơi vào tay kẻ thù của họ (và có thể bị tra tấn), như một hình thức trừng phạt tử hình đối với những samurai đã phạm tội nghiêm trọng hoặc được thực hiện vì họ đã đã mang lại sự xấu hổ cho chính họ. Việc tự mổ bụng khi chủ bị chết tiếng Nhật gọi là oibara (追腹 hay 追い腹) hay junshi (殉死) (tuẫn tử). Việc tự mổ bụng được tiến hành trong phòng với trình tự nghi lễ trang trọng, và đây cũng được cho là coup de grace của Nhật Bản.

Nghi lễ mổ bụng, thường là một phần của một nghi lễ phức tạp hơn và được thực hiện trước khán giả, bao gồm một lưỡi kiếm ngắn, theo truyền thống là một thanh đoản đao tantō, được đâm vào bụng và đưa lưỡi dao từ trái sang phải, cắt và mở tung bụng ra. Nếu vết cắt đủ sâu, nó có thể cắt đứt động mạch chủ, gây mất máu ồ ạt bên trong bụng, dẫn đến tử vong nhanh chóng do xuất huyết. 

 

 

Bức tranh về buổi lễ mà Ōishi Kuranosuke Yoshio bị kết án phạm tội seppuku vào năm 1703.
 
 

 

Byakkotai đã phạm Seppuku tại Iimori Hill, Bản in khắc gỗ (nishiki-e).

 

 

Ashikaga Mochiuji giải ngũ ở Kamakura sau khi thua trận trước lực lượng của tướng quân Ashikaga Yoshinori.
 
 

Seppuku là một phần chính của võ sĩ đạo (bushido) - luật của các samurai; tự mổ bụng là cách các chiến binh tránh bị rơi vào tay quân thù và để giảm sỉ nhục. Samurai còn có thể được các lãnh chúa đại danh (daimyo) ra lệnh phải tự mổ bụng. Sau này, các samurai bị ô nhục được phép tự mổ bụng thay vì bị hành quyết theo cách thông thường. Do mục đích chính của nghi lễ này là bảo vệ danh dự của samurai, những ai không thuộc về giới samurai sẽ không bao giờ thực hiện hay bị ra lệnh thực hiện nghi lễ này. Những samurai nữ chỉ thực hiện tự mổ bụng với sự cho phép.



Mô tả nghi lễ Seppuku từ Atlas Illustrations de Voyages Cèlebres năm 1727, được viết bằng tiếng Pháp bởi Abraham de Wicquefort và được in bởi Pieter van der Aa. Chú thích bằng tiếng Pháp Cách người Nhật tự cắt bụng mình.
 
 
 
 
 
Hình minh họa từ Bản phác thảo về cách cư xử và phong tục Nhật Bản, của JM W Silver, London,  năm 1867.

 

 

 
Quý ông Nhật Bản chuẩn bị biểu diễn Hara-kiri.

 

 

Tranh khắc gỗ miêu tả một chiến binh samurai chuẩn bị thực hiện seppuku. Tranh khắc gỗ Ukiyo-e từ thời Edo (1850–1860).
 

 

Phụ nữ cũng có lễ seppuku của riêng họ, jigai. Đây là vợ của Onodera Junai, một trong 47 lãng nhân nổi tiếng trong lịch sử, đang chuẩn bị cho lễ tự tử của mình; hãy chú ý, hai chân bà được trói lại, đây là điểm đặc biệt trong seppuku của phụ nữ, thể hiện sự trung thành vĩnh viễn đối với chồng của mình.
 
 
 
 
Rōnin, người vào năm 1701, sau khi chủ của họ bị buộc phải seppuku vì đã tấn công một quan chức triều đình, người đã xúc phạm mình, đã tìm cách trả thù, điều này dẫn đến việc 47 rōnin tự sát, buộc phải thực hiện seppuku.
 
 

 

Hình ảnh này từ một vở kịch kabuki mô tả một chiến binh thực hiện seppuku khi những người lính vũ trang truy đuổi anh ta, năm 1856.




 
Tướng Akashi Gidayu chuẩn bị tự mổ bụng sau khi thua trận bảo vệ chủ năm 1582. Ông vừa viết xong từ thế cú, có thể thấy ở góc phía trên.

 

 

 
Seppuku - nghi lễ tự sát (harakiri) của một samurai trước mặt ngài lãnh chúa đại danh (daimyo)

 

 Thời đấy, tự mổ bụng được thực hiện theo trình tự nghi thức. Một samurai được tắm rửa, mặc áo dài trắng, ăn thức ăn khoái khẩu và khi xong thì dụng cụ thực hiện nghi thức mổ bụng được đặt trên một cái đĩa của ông. Ông ăn mặc theo lễ nghi với cây kiếm đặt trước mặt và thường ngồi trên những tấm vải đặc biệt, người samurai này sẽ chuẩn bị cho cái chết của mình bằng cách viết một bài thơ từ thế cú. Với một người (kaishakunin, hay giới thác nhân - người sẽ chém đầu người samurai đã mổ bụng sau khi ông đã thực hiện xong nghi lễ sepukku) đứng cạnh bên, ông sẽ cởi áo kimono, lấy thanh kiếm ngắn wakizashi hay con dao (tantō) và đâm vào bụng, cắt theo một đường từ trái sang phải. 

Người kaishakunin sẽ thực hiện daki-kubi, đó là một nhát chém gần như đứt hẳn đầu của người Samurai (Vẫn còn 1 dải thịt mỏng gắn đầu với thân thể). Do đây là một kĩ thuật đòi hỏi sự chính xác cao, nên người làm việc này thường là 1 kiếm sĩ lão luyện. Thường 1 nhát chém hoàn hảo theo đúng nghi thức sẽ được thực hiện ngay sau khi thanh dao vừa ngập vào ổ bụng của người Samurai.

 

 

Bản án tử hình bằng Seppuku (nghi lễ tự sát) được đọc cho một kẻ bị kết án. Thuật ngữ Harakiri được người phương Tây sử dụng chỉ mô tả một phần của nghi lễ này.
 
 
 
 
Bản án tử hình bằng Seppuku (nghi lễ tự sát) được đọc cho một kẻ bị kết án. Thuật ngữ Harakiri được người phương Tây sử dụng chỉ mô tả một phần của nghi lễ này.
 
 


Seppuku với y phục nghi lễ và Kaishakunin.


 

 
Một đoản đao (短刀 - tantō) được chuẩn bị cho nghi lễ seppuku.

 

 

 
 Cảnh trong phim Harakiri (Seppuku); đạo diễn Masaki Kobayashi năm 1962.

 

 

  

Một số Samurai lựa chọn cách chết đau đớn hơn trong nghi lễ này gọi là jūmonji-giri (十文字切り, nghĩa là "Cắt hình chữ thập"), khi đó, trong nghi lễ sẽ không có Kaishakunin để kết thúc nhanh chóng nỗi đau của người Samurai. Trong cách tự tử này, sau vết cắt đầu tiên, Samurai sẽ cắt vết thứ 2, đau đớn hơn nhiều, cắt dọc theo dạ dày. Một Samurai chấp nhận trở thành jumonji-giri sẽ phải chịu đựng một cái chết trong sự yên lặng bằng việc bị mất máu dần dần, đôi bàn tay ông ta sẽ che lấy khuôn mặt và ra đi một cách từ từ. 

 

 

Một diễn viên Nhật Bản biểu diễn nghi thức mổ bụng seppuku.

 



Một chiến binh Samurai đang diễn lại nghi thức Seppuku hoặc Harakiri ở Nhật Bản - nghi thức lấy đi mạng sống của một người thông qua việc mổ bụng.

 

 

 

Một bức ảnh chụp một người đang thực hiện seppuku.

 



Một bức ảnh chụp một người đang thực hiện seppuku khoảng năm 1885 đến 1910.

 



Trong khi seppuku tự nguyện được nhiều người biết đến và ngưỡng mộ như một hành động của danh dự, nhưng thực tế, dạng seppuku phổ biến nhất là Seppuku cưỡng bức, sử dụng như một hình phạt luật pháp dành cho những Samurai bị ô nhục, đặc biệt là đối với những ai đã gây ra những vụ việc nghiêm trọng như giết người vô cớ, trộm cắp, tham nhũng, hoặc mưu phản. Người Samurai sẽ gần như bị buộc tội và sẽ phải thực hiện seppuku như 1 hình phạt, thường anh sẽ phải làm việc này vào lúc bình minh hoặc hoàng hôn. nếu người bị kết tội không thực hiện hình phạt, thì cuộc hành quyết sẽ được thực hiện bằng hình thức chém đầu là chuyện không phải chưa từng xảy ra. Khi đó, thanh wakizashi sẽ được thay bằng 1 chiếc quạt. Một cuộc hành quyết như vậy vẫn mang hình thức là một cuộc seppuku. Không giống như seppuku tự nguyện, gia đình của Samurai phải thực hiện seppuku như một bản án sẽ phải chịu sự liên lụy. Tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của vụ việc mà một nửa hoặc toàn bộ gia sản sẽ bị tịch thu, gia đình người đó sẽ rơi vào tình trạng kiệt quệ. 

Seppuku được thực hiện như 1 hình phạt luật pháp đã được bãi bỏ từ năm 1873, ngay sau cuộc Minh Trị Duy tân, nhưng seppuku tự nguyện thì chưa chấm dứt hẳn. Vẫn còn rất nhiều người sau đó được biết đến là đã thực hiện seppuku. Chẳng hạn như Saigō Takamori - "người samurai chân chính cuối cùng" - đã thực hiện seppuku sau khi thất bại trong cuộc chiến tranh Tây Nam, hay Đại tướng Lục quân Maresuke Nogi và vợ sau khi Thiên hoàng Minh Trị qua đời vào 1912; và của rất nhiều quân nhân và thường dân đã lựa chọn được chết để không phải đầu hàng vào cuối Chiến tranh thế giới thứ hai.



Một người lính sử dụng harikiri sau khi Nhật Bản đầu hàng.

 

Sau đây là quá trình một sĩ quan Đế quốc Nhật bản thực hiện seppuku sau khi Nhật đầu hàng Đồng minh trong Đệ nhị Thế chiến.










































 
 
 

 


No comments

Theme images by rion819. Powered by Blogger.